Lời Chúa:
Mt 19, 23-30
Khi ấy, Ðức Giêsu
nói với các môn đệ của Người: “Thầy bảo thật anh em, người giàu có khó vào Nước
Trời. Thầy còn nói cho anh em biết: con
lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào Nước Thiên Chúa.” Nghe nói vậy,
các môn đệ vô cùng sửng sốt và nói: “Thế thì ai có thể được cứu?” Ðức Giêsu
nhìn thẳng vào các ông và nói: “Ðối với loài người thì điều đó không thể được,
nhưng đối với Thiên Chúa, thì mọi sự đều có thể được.” Bấy giờ ông Phêrô lên
tiếng thưa Người: “Thầy coi, phần chúng con, chúng con đã bỏ mọi sự mà theo
Thầy. Vậy chúng con sẽ được gì?” Ðức Giêsu đáp: “Thầy bảo thật anh em: anh em
là những người đã theo Thầy, thì đến thời tái sinh, khi Con Người ngự tòa vinh
hiển, anh em cũng sẽ được ngự trên mười hai tòa mà xét xử mười hai chi tộc Israel.
Và phàm ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái hay ruộng đất, vì danh
Thầy, thì sẽ được gấp bội và còn được sự sống đời đời làm gia nghiệp. Nhiều kẻ
đứng đầu sẽ phải xuống hàng chót, và nhiều kẻ đứng chót sẽ được lên hàng đầu.”
Suy niệm:
Người
thanh niên giàu có đã bỏ đi
khi Thầy Giêsu mời anh bán tài sản
và cho người nghèo.
Của cải đã trói buộc anh, dù anh là
người có thiện chí.
Anh tìm sự sống đời sau, nhưng lại
bị vướng bởi vật chất đời này.
“Người giàu có thật khó vào Nước Trời” (c. 23).
Câu nói này của Thầy Giêsu khiến
các môn đệ rất đỗi ngạc nhiên (c. 25),
vì vào thời đó, giàu sang thường
được coi là dấu hiệu Chúa chúc lành.
Thầy Giêsu dùng một hình ảnh ngoa
dụ, cường điệu,
để diễn tả việc người giàu khó vào
Nước Trời,
khó hơn con lạc đà rất to chui qua
lỗ kim rất nhỏ.
Dĩ nhiên lạc đà thì chẳng thể nào
chui qua lỗ kim được,
nhưng người giàu thì vẫn có thể
được vào Nước Trời, dù rất khó khăn,
“vì đối với Thiên Chúa, thì mọi sự
đều có thể được” (c. 26).
Đã có
những người giàu tốt bụng đi theo Thầy Giêsu.
Họ là Giuse Arimathia, Nicôđêmô,
Dakêu, là các phụ nữ.
Giuse và Nicôđêmô đã lo mộ phần và
việc tẩm liệm Thầy Giêsu.
Dakêu đã tự nguyện chia nửa phần
tài sản mình cho người nghèo khó.
Các phụ nữ theo Thầy từ Galilê đã
giúp đỡ vật chất cho Thầy (Lc 8, 3).
Có vẻ họ được tự do với của cải
trần thế.
Của cải không ngăn cản họ trở thành
người môn đệ Thầy Giêsu.
Nhưng
cũng phải nhìn nhận của cải vật chất có sức mạnh của nó.
Như người ta hay nói: có tiền mua
tiên cũng được.
Tiền bạc của cải có vẻ đem lại chỗ
dựa vững chắc cho chủ nhân,
chính vì thế người ta thích thu
tích của cải một cách vô độ (Lc 12, 21).
Của cải làm chúng ta phải bận tâm:
“Kho tàng anh em ở đâu, trái tim
anh em ở đó” (Mt 6, 21),
kho tàng dưới đất sẽ giữ tim ta
dưới đất.
Ham mê của cải có thể bóp nghẹt hạt
giống lời Chúa trong tim ta (Mt 13, 22).
Nó làm chúng ta dễ trở nên nô lệ:
“Anh em không thể làm tôi hai chủ,
vì sẽ ghét chủ này mà yêu chủ kia…
Anh em không thể làm tôi Thiên Chúa
lẫn tiền tài” (Mt 6, 24).
Như thế nó có khả năng đẩy Thiên
Chúa xuống hàng thứ yếu.
Quả thực của cải dễ làm ta khép
lòng lại trước Thiên Chúa và tha nhân,
và làm cái tôi của ta trở nên cứng
cỏi, tự mãn.
Khác với
anh thanh niên giàu có, nhóm Mười Hai đã bỏ mọi sự mà theo Thầy.
“Vậy chúng con sẽ được gì ?”, họ đã
hỏi Thầy Giêsu như vậy.
Thầy hứa sẽ cho họ được cùng Thầy
xét xử Israel
trong ngày tận thế.
Hơn nữa, Thầy còn hứa bất cứ ai
chịu mất mát về gia đình, cơ nghiệp,
đều được đền bù gấp trăm, và nhất
là được sự sống đời đời (c. 29).
Hôm nay chúng ta cũng hỏi Ngài như
vậy, về cái được, cái mất.
Chúng ta có thể bỏ mất nhiều điều
mà thiên hạ coi là giá trị,
như một đời sống tiện nghi, một chỗ
làm ổn định, hay một chút tiếng tăm.
Chỉ mong được tấm lòng luôn an vui,
hạnh phúc,
vì biết mình được Đức Kitô và ở lại trong Ngài (Pl 3, 8-9).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét