Powered By Blogger

Thứ Sáu, 6 tháng 7, 2012

Chúa nhật XIV thường niên năm B

" Ngôn sứ có bị rẻ rúng, thì cũng chỉ là ở chính quê hương mình"
Những thắc mắc của những người đồng hương với Chúa Giêsu: “Sao ông ta có thể khôn ngoan và làm được những phép lạ cả thể như vậy?” biểu lộ sự ngạc nhiên về một người từ một gia đình tầm thường mà họ thường gặp. Nhưng Phúc âm lại kết luận: Và họ vấp phạm về Ngài! khiến Chúa Giêsu đã lên tiếng: Không một tiên tri nào mà không bị khinh bỉ ở quê hương xứ sở mình! Hành động của họ biểu lộ một tính xấu rất thông thường tận thâm tâm con người: đó là tính kiêu căng.
Kiêu căng vừa là tính xấu nhất phá đổ hạnh phúc nhân loại và vừa là cội rễ tiêu diệt các nhân đức và Nước Thiên Chúa. Từ đầu Khởi Nguyên, Satan vì kiêu căng đã bị Chúa đày xuống hỏa ngục. Tổ tông loài người vì muốn hiểu biết bằng Thiên Chúa, nghe theo cám dỗ của Satan, nên đã chịu hình phạt đau khổ và chết chóc hiện nay. Bất cứ nơi nào có sự hiện diện của kiêu căng, thì ở đấy có chia rẽ, hận thù! Quỷ dữ dùng chính con người làm khổ con người khi kích thích tính kiêu căng trong lòng họ để khoe khoang, để chiếm đoạt và tiêu diệt. Những người đồng hương với Chúa Giêsu, vì kiêu căng, nên đã không thể chấp nhận được sự khôn ngoan rao giảng, và khả năng làm phép lạ chữa lành của Người! Kiêu căng đã che mắt không cho họ thấy được bản tính và vinh quang Thiên Chúa nơi Chúa Giêsu Kitô.
Thay thế cho kiêu căng chính là đức Khiêm Nhường. Khiêm nhường thật là một hành trình dài phấn đấu với chính mình, với thế gian và với ma quỷ. Phấn đấu với chính mình để nhận ra những yếu đuối của mình, giúp mình biết cậy trông vào Chúa và luôn hướng về điều thiện. Từ nhận thức yếu đuối, sẽ dễ cảm thông, chia sẻ, chấp nhận và giúp đỡ tha nhân, nhất là luôn biết sám hối và thờ phượng tạ ơn Chúa. Phấn đấu với thế gian để loại trừ những thói xấu lẫn trong các việc đạo đức thường tạo ra những vinh quang giả do ảo tưởng tự tạo gây ra. Và phấn đấu với ma quỷ để luôn biết canh chừng không tiếp tay với chúng phá hoại nước Thiên Chúa.
Những ai khiêm nhường thật thường có sự an bình nội tâm, có tâm tình sẵn sàng vâng nghe và thực hành Lời Chúa và các giáo huấn của giáo hội; luôn biết tự trọng chính đáng, nghĩa là biết nhận chân những giá trị mình có, không khoe khoang thêm bớt sự thật và các thực tại nơi mình. Người khiêm nhường do đó không độc tài trong các quyết định, nhưng dễ cộng tác với tha nhân trong các công cuộc xây dựng cũng như tạo sự hài hòa giữa các bất đồng trong mọi hoàn cảnh sống. Nhờ sống khiêm nhường, họ sẽ được Chúa thương yêu và tha nhân kính trọng. Họ sẽ trở thành những sứ giả của tình thương và hòa bình. Thiên Chúa sẽ thực hiện những điều cao cả nơi những ai khiêm nhường.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét