Tin Mừng Mc 1,40-45
40
Khi ấy, có người mắc bệnh phong đến gặp Người, anh ta quỳ xuống van xin
rằng : "Nếu Ngài muốn, Ngài có thể làm cho tôi được sạch." 41 Người chạnh lòng thương giơ tay đụng vào anh và bảo : "Tôi muốn, anh sạch đi !" 42 Lập tức, chứng phong hủi biến khỏi anh, và anh được sạch. 43 Nhưng Người nghiêm giọng đuổi anh đi ngay, 44
và bảo anh : "Coi chừng, đừng nói gì với ai cả, nhưng hãy đi trình diện
tư tế, và vì anh đã được lành sạch, thì hãy dâng những gì ông Mô-sê đã
truyền, để làm chứng cho người ta biết." 45
Nhưng vừa ra khỏi đó, anh đã bắt đầu rao truyền và tung tin ấy khắp
nơi, đến nỗi Người không thể công khai vào thành nào được, mà phải ở lại
những nơi hoang vắng ngoài thành. Và dân chúng từ khắp nơi kéo đến với
Người.
Suy
Niệm:
Chữa
người phong cùi
Raoul
Folereau, vị đại ân nhân của những người phong cùi đã ghi
lại một chuyến đi của ông như sau: Ðến một nơi cách thành
phố 15 cây số, chúng tôi lần theo một lối đi được chỉ
trước, và sau nửa giờ đi bộ chúng tôi lạc vào một thế
giới của buồn thảm, đau khổ và thất vọng. Thật thế, tại
một nơi mà không ai muốn đặt chân đến, có khoảng 60
người phong cùi đang sống bên nhau. Trước đây, người ta
giam họ trong một trại cùi chẳng khác nào một trại tù, mọi
người nhìn họ như những kẻ bị chúc dữ, hoặc tệ hơn
nữa, như những con thú dữ. Không chịu nổi sự giam hãm và
cách ly như thế, một số người cùi này đã trốn thoát và
đến trú ẩn giữa khu rừng này. Tại đây, tình trạng của
họ càng thêm tồi tệ hơn, xung quanh họ, trên đất đầy dẫy
những vết tích của căn bệnh quái ác này.
Tôi
đến bên một người lớn tuổi được xem như đại diện
của họ và hỏi:
-
Hôm nay là chiều Thứ Bảy, cửa quán ngoài phố xá đã
đóng cửa rồi; thứ hai tôi sẽ trở lại và mang theo thức
ăn thức uống; tôi cũng sẽ đưa một bác sĩ đến để chăm
sóc cho bà con, chúng tôi sẽ cất nhà và sẽ ở lại đây
với bà con khi cần, vậy bác hỏi bà con có thể chờ cho
đến ngày Thứ Hai không?
Người
đó đưa mắt nhìn tôi với vẻ nghi ngờ, vì đã từ lâu
họ không còn tin điều đó nữa; đối với họ, xem ra không
còn ai đáng tin trên đời này nữa. Rồi ông khẩn khoản
nói:
-
Ông không thể giúp cho chúng tôi ngay được sao? Chúng tôi
vừa mới có một người anh em qua đời, chúng tôi phải
dùng đôi tay cùi lở này để đào xới một cái mộ chôn
người anh em.
Tôi
nhìn đôi bàn tay không nguyên vẹn vì bệnh tật, nay phải mang
thương tích vì người đồng loại. Những con người khốn khổ
đó nếu không nhìn thấy, không thể tin được là có thật.
Căn
bệnh phong cùi vẫn là căn bệnh ghê sợ nhất đối với
hiện tại. Người phong cùi đau đớn trên thân xác đã
đành, mà còn đau khổ gấp bội phần trong tâm hồn khi cảm
thấy bị bỏ rơi.
Trong
Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu đã gặp gỡ và chữa lành cho
người phong cùi. Không những chữa lành tấm thân bệnh
hoạn, Ngài còn tái lập họ trong cộng đoàn nhân loại, khi
bảo bệnh nhân đi trình diện với các tư tế, nghĩa là hội
nhập họ trở lại cuộc sống. Sự tái hội nhập này luôn
đòi hỏi sự cảm thông, lòng quảng đại và cởi mở đón
nhận của người khác. Vi trùng Hansen đục khoét và hủy
hoại thân xác con người, thì cũng có biết bao thứ vi trùng
khác độc hại hơn đang ẩn núp trong tâm hồn con người, tên
của chúng là dửng dưng, ích kỷ, thù hận. Chúng đang giết
dần giết mòn con người mà con người không hay biết.
Xin
Chúa tha thứ cho những mù quáng, dửng dưng và ích kỷ của
chúng ta trước bao nhiêu cảnh khốn cùng của đồng loại. Xin
Ngài ban cho chúng ta một trái tim biết cảm thông và đôi tay
rộng mở để san sẻ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét