Lời Chúa:
Lc 10, 13-16
Khi ấy Chúa Giêsu
nói rằng: “Khốn cho ngươi, hỡi Khoradim! Khốn cho ngươi, hỡi Bétxaiđa! Vì nếu
các phép lạ đã làm nơi các ngươi mà được làm tại Tia và Xiđon, thì từ lâu họ đã
mặc áo vải thô, ngồi trên tro tỏ lòng sám hối rồi. Vậy thì, trong cuộc Phán
Xét, Tia và Xiđon sẽ được xử khoan hồng hơn các ngươi. Còn ngươi nữa, hỡi
Caphácnaum, ngươi tưởng sẽ được nâng lên đến tận trời ư? Không, ngươi sẽ phải
nhào xuống tận âm phủ!
“Ai nghe anh em là
nghe Thầy; và ai khước từ anh em là khước từ Thầy; mà ai khước từ Thầy là khước
từ Ðấng đã sai Thầy”.
Suy niệm:
Tin Mừng
hôm nay kể lại một kinh nghiệm không vui của Đức Giêsu,
Kinh nghiệm của một người tận tụy
với công việc tông đồ
nhưng sau thời gian dài chờ đợi,
kết quả lại không như ý.
Đức Giêsu
là người vùng Galilê, hẳn Ngài yêu vùng đất này.
Ngài thường lui tới những thành phố
quanh Hồ Galilê.
Khoradin, Bếtsaiđa, Caphácnaum nằm
trong số đó.
Ngài đã rao giảng nhiều về sám hối
(7, 36-50; 13, 1-5; 19, 1-10),
và Ngài cũng làm bao phép lạ kèm
theo để gọi mời hoán cải.
Có thể nhiều người bị đánh động khi
nghe lời Ngài giảng
và bị thu hút bởi các phép lạ Ngài
làm.
Nhưng đối với Đức Giêsu, như thế
vẫn chưa đủ.
Tất cả vẫn chỉ là hời hợt của cảm
xúc bên ngoài.
Điều Ngài đòi hỏi là biến đổi tận
căn bên trong cuộc sống.
“Khốn cho
ngươi, hỡi Khoradin! Khốn cho ngươi, hỡi Bếtsaiđa!
Đức Giêsu đau đớn thốt lên như thế
khi phải so sánh hai thành phố trên
với hai thành phố dân ngoại tội lỗi
là Tia và Xiđôn (Is 23; Ed 26-28).
Hai thành phố ở Galilê chẳng đổi gì
mấy dù đã biết Ngài từ lâu.
Dân ở đây sẽ bị xét xử nghiêm khắc
hơn trong cuộc phán xét.
Thành phố Caphácnaum cũng chẳng khá
hơn,
dù đây là nơi Đức Giêsu hay lui tới
để phục vụ (Lc 4, 23. 31-37 ; 7,10).
Ngài đặt thẳng câu hỏi với thành
phố này về tương lai của nó (c. 15).
Đừng mong được nâng đến tận trời,
nhưng sẽ bị xuống tận âm phủ!
Đức Giêsu
có kinh nghiệm về thất bại trong việc tông đồ.
Ngài cũng nhắc các môn đệ về chuyện
đó (Lc 10, 10-12).
Không được tiếp đón, bị từ khước,
không được người ta nghe (c.16),
thậm chí có khi bị bách hại, bị vu
khống, bị giết chết.
Đó là những điều người môn đệ tín
trung vẫn thường gặp,
vì Thầy của họ đã trải qua và vượt
qua.
Trong bài
Tin Mừng hôm nay Đức Giêsu nói chuyện với các thành phố,
những nơi thân quen, đã mang dấu
chân Ngài.
Ngài lấy làm tiếc vì những gì Ngài
làm chưa thấm vào bề sâu,
chưa tạo ra được những thay đổi nơi
lòng thành phố.
Một sám hối thật sự không phải chỉ
là một sám hối cá nhân,
nhưng là sám hối nơi sinh hoạt của
cả một thành phố.
Nếu hôm nay Ngài đến với thành phố
của chúng ta Ngài sẽ nói gì?
Ngài có chỗ không ở mọi nơi người
Kitô hữu đang sống,
đang làm việc, đang học hành, đang
vui chơi, đang cầu nguyện?
Sám hối là trả lại chỗ cho Ngài
trong mỗi góc phố vắng,
là giữ cho thành phố xanh-sạch-đẹp
theo nghĩa thiêng liêng nhất.
Ước gì chúng ta biết xây dựng quanh
ta
những khoảng không gian tràn ngập
sự hiện diện của Giêsu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét