Tin Mừng Mc 10,35-45
35
Khi ấy, hai người con ông Dê-bê-đê là Gia-cô-bê và Gio-an đến gần Đức
Giê-su và nói : "Thưa Thầy, chúng con muốn Thầy thực hiện cho chúng con
điều chúng con sắp xin đây." 36 Người hỏi : "Các anh muốn Thầy thực hiện cho các anh điều gì ?" 37
Các ông thưa : "Xin cho hai anh em chúng con, một người được ngồi bên
hữu, một người được ngồi bên tả Thầy, khi Thầy được vinh quang." 38
Đức Giê-su bảo : "Các anh không biết các anh xin gì ! Các anh có uống
nổi chén Thầy sắp uống, hay chịu được phép rửa Thầy sắp chịu không ?" 39
Các ông đáp : "Thưa được." Đức Giê-su bảo : "Chén Thầy sắp uống, anh em
cũng sẽ uống ; phép rửa Thầy sắp chịu, anh em cũng sẽ chịu. 40 Còn việc ngồi bên hữu hay bên tả Thầy, thì Thầy không có quyền cho, nhưng Thiên Chúa đã chuẩn bị cho ai thì kẻ ấy mới được."
41 Nghe vậy, mười môn đệ kia đâm ra tức tối với ông Gia-cô-bê và ông Gio-an. 42
Đức Giê-su gọi các ông lại và nói : "Anh em biết : những người được coi
là thủ lãnh các dân thì dùng uy mà thống trị dân, những người làm lớn
thì lấy quyền mà cai quản dân. 43 Nhưng giữa anh em thì không được như vậy : ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em ; 44 ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ mọi người. 45 Vì Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ, và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người."
TỪ THU BUỒN ĐẾN XUÂN CỨU ĐỘ
Mùa
thu đang len lén vào hồn thi nhân khiến những chiếc lá vàng rơi không
khởi đầu một cõi chết, nhưng tô điểm và báo hiệu một sức sống vụt lên
khi kết hiệp với những bước chân xào xạc của những chú nai vàng ngơ
ngác. Màu trời Mùa Thu có khi trong xanh cao vút niềm hy vọng, nhưng có
lúc vẩn đục khói sương của những tâm hồn trĩu nặng u buồn khói mây! Khi
màu đen xám chiếm đoạt và loang lổ cõi lòng, hồn ta sẽ mãi là thu buồn
bất tận. Màu sắc chiếm đoạt cũng đồng nghĩa với danh vọng hão huyền ngự
trị lòng nhân loại. Hai môn đệ Giacôbê và Gioan khi muốn được ngồi bên
tả và bên hữu Thầy Giêsu, lập tức mùa thu buồn loang lổ trong lòng những
môn đệ khác. Thầy Giêsu lại phải vẽ lại màu sắc cho Mùa Thu cao xanh
trong sáng ơn thánh trong hồn các môn đệ: Việc ngồi bên tả hữu trong
Nước Chúa sẽ dành cho người Chúa tuyển chọn...Vác thập giá và đóng đinh
mình vào đó là bổn phận những người tự nguyện theo Thầy... Cứ tiếp tục
phục vụ và hành động như thân phận người đầy tớ để giá trị của nó biến
thành Mùa Xuân cứu rỗi.
Có
lẽ các môn đệ Đức Giêsu trong thoáng chốc sẽ chẳng thể hiểu cũng như sẽ
không thể chấp nhận lý thuyết ngược đời ấy: Ai mà lại dại dột làm đầy
tớ kẻ khác! Đúng vậy, khi Thầy Giêsu đang lên Giêrusalem để thực hiện sứ
mạng cứu chuộc nhân loại qua cuộc khổ nạn, thì các môn đệ vẫn còn tranh
chấp nhau xem ai sẽ là kẻ được làm lớn nhất trong Nước Trời theo kiểu
nhân loại! Thầy thì đi tìm chỗ rốt hết, còn môn đệ lại đi tìm chỗ nhất: thật là ngược đời và tức cười! (thực
ra họ đâu hiểu được chỗ bên tả và bên hữu Thầy sau này dành cho hai kẻ
trộm bên cạnh thập giá, mà cuối cùng chính hai môn đệ ấy đã chịu cùng
cảnh ngộ với bản án tử đạo, sau khi đã thưa chấp nhận uống chén đắng với
Thầy) Tâm
trạng hai môn đệ ấy dù đã qua hơn hai mươi thế kỷ, nó vẫn là những áng
mây chiều thu xám ngắt trong tâm hồn các tín hữu Đức Giêsu, và vẫn ngự
trị cuộc đời những người hiến dâng cuộc sống theo Ngài. Buồn ơi là buồn!
Danh vọng hão huyền thế gian sao mạnh mẽ quá! Những lời khuyên và tiếng
nói của Chúa Giêsu như mất hút trong mùa thu ảm đạm đời người dương
thế.
Biết
thế, Chúa Giêsu vẫn không thất vọng, Ngài tiếp tục đi hết con đường
phục vụ như người đầy tớ chết treo thân mình trơ trụi trên cây thập tự.
Vừa khi sứ mệnh kết thúc, cả bầu trời đen tối thất vọng lao xuống hồn
các môn đệ. Nhưng thoáng chốc, mây mù thu buồn tan biến khi hy vọng của
Xuân cứu rỗi vươn lên với bóng dáng Phục sinh thấp thoáng của Thầy
Giêsu. Các môn đệ bắt đầu nhận được sức mạnh để loan truyền ơn cứu độ
cho thế giới. Qủa thực, đức tin và tình yêu chỉ có thể thực hiện khi các
môn đệ Chúa Giêsu tự cảm nghiệm nơi mình: Muốn làm lớn, muốn Nước Chúa
trị đến, cần phải phục vụ như người đầy tớ hết lòng hy sinh và hy sinh
tận tình.
Xin Chúa hãy biến đổi lòng chúng con như đã biến đổi các môn đệ Chúa, Chúa ơi.
Suy niệm Lm. Raphael Xuân Nguyên
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét