“Niềm vui thích lớn lao của Ta là được kết hợp với các linh hồn… Khi họ rước lễ, Ta tới trong tâm hồn họ... nhưng họ không để ý đến Ta. Họ dể Ta thui thủi một mình và bận bịu với những ý nghỉ riêng tư của họ."
Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2013
14/07/13 CHÚA NHẬT TUẦN 15 TN – C
14/07/13 CHÚA NHẬT TUẦN 15 TN – C
Lc 10,25-37
10:25 Và này có người thông luật kia đứng lên hỏi Đức Giêsu để thử Người rằng: "Thưa Thầy, tôi
phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?"
10:26 Người đáp: "Trong Luật đã viết gì? Ông đọc thế nào?"
10:27 Ông ấy thưa: "Ngươi hãy yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn,
hết sức lực, và hết trí khôn ngươi và người thân cận như chính mình".
10:28 Đức Giêsu bảo ông ta: "Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống".
10:29 Nhưng ông ấy muốn chứng tỏ là mình có lý, nên mới thưa cùng Đức Giêsu rằng: "Nhưng ai
là người thân cận của tôi?"
10:30 Đức Giêsu đáp: "Một người kia từ Giêrusalem xuống Giêrikhô, dọc đường bị rơi vào tay kẻ
cướp. Chúng lột sạch người ấy, đánh nhừ tử, rồi bỏ đi, để mặc người ấy nửa sống nửa chết.
10:31 Tình cờ, có thầy tư tế cũng đi xuống trên con đường ấy. Trông thấy người này, ông tránh qua
bên kia mà đi.
10:32 Rồi cũng thế, một thầy Lêvi đi tới chỗ ấy, cũng thấy, cũng tránh qua bên kia mà đi.
10:33 Nhưng một người Samaria kia đi đường, tới ngang chỗ người ấy, cũng thấy, và chạnh lòng
thương.
10:34 Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người
ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc.
10:35 Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: "Nhờ bác săn sóc cho người này,
có tốn kém thêm bao nhiều, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác".
10:36 Vậỉy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào
tay kẻ cướp?"
10:37 Người thông luật trả lời: "Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy". Đức
Giêsu bảo ông ta: "Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy".
TÌNH YÊU DÁM LÀM, KHÔNG CHỈ DÁM NÓI
Đức Giêsu bảo ông ta: “Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy.” (Lc 10,37b)
Suy niệm: Người thông luật đặt câu hỏi về điều răn quan trọng nhất. Thầy Giê-su lại
trả lời bằng một câu chuyện minh hoạ sống động về lòng thương xót của một người
xứ Samari: Anh ta gặp kẻ bị lâm nạn giữ đường, anh hành động rất thuần thục, rất
chính xác và nhanh nhẹn cho người bị tai nạn, như thể anh vẫn làm chuyện này một
cách bình thường trong đời sống thường ngày của anh. Anh chẳng cần lý luận: “Ai là
anh em của tôi?” Tâm hồn nhạy cảm thúc đẩy xăn tay áo lên và hành động ngay một
cách chính xác. Tình yêu không phân tích lý thuyết suông, nhưng luôn đi bước trước
và thể hiện bằng việc làm cụ thể. Đó cũng là câu trả lời của Chúa: “Hãy đi và làm
như vậy.”
Mời Bạn: Người tông đồ của Chúa hôm nay cũng có thể đôi khi hành động cho
“người thân”, người “đồng đạo” mà vô tình quên đi những mảnh đời bên cạnh.
Chúng ta tưởng mình hiểu cặn kẽ về tình yêu nhưng vẫn dửng dưng trước nhu cầu
của anh em. Hãy dám làm chứ đừng dám nói.
Sống Lời Chúa: Trong cuộc sống thường ngày, ta không mong có người gặp tai nạn
để giúp đỡ, nhưng những lời hỏi thăm thân tình, những quan tâm tế nhị đúng lúc sẽ là
những bông hoa của tình yêu nhân hậu như Thầy Giêsu dạy.
Cầu nguyện: Lạy Thầy Giêsu, giữa bộn bề của cuộc sống, con mải lo cho những bận
tâm của mình nên dễ quên mất người anh em bên cạnh con đang cần được quan tâm
chia sẻ. Xin cho con biết “nhín” một ít thời gian, một ít của cải, hay là chỉ là những
quan tâm nho nhỏ để con học từ Thầy bài học: Hãy dám làm chứ đừng chỉ dám nói.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét